Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

10 lý do khó là người Công giáo

5/8/2013 5:00:40 PMCó khó để là người Công giáo và sống đức tin Công giáo? Thiết tưởng có điều gì đó có thể hữu ích với 10 lý do khó là người Công giáo.
familybaptism.jpg 
Gia đình tiến sĩ Taylor Marshall - ngày lãnh nhận bí tích Thanh Tẩy
Tiến sĩ Taylor Marshall (linh mục Anh giáo gia nhập Công giáo) đã trao đổi với khoảng 100 người trở lại Công giáo hoặc đang đắn đo việc hiệp thông với Công giáo. Đa số những người này theo Anh giáo hoặc Giáo hội Trưởng Lão, một số theo Tin Lành Luther. Ông thu thập “10 điều chính” có thể gây tổn thương hoặc khiến người ta không đến với Giáo hội Công giáo. Đó là...

1. Sự kiêu ngạo
Tôi không biết nói điều này sao cho khéo, nhưng kiêu ngạo là một rào cản. Một lúc nào đó tôi cảm thấy mình quá tốt để mọi người phải tôn trọng. Tôi xấu hổ mà thú nhận như vậy. Tại sao gia nhập một tôn giáo có những người cứ đề cao một hình ảnh địa phương nào đó? (Tôi ở Texas...). Một người Tin Lành nói với tôi rằng anh ta không thể là người Công giáo vì đó là “tôn giáo của quần chúng”. Tôi hỏi anh ta có ý nói gì, anh ta trả lời bằng cách dùng chữ “Mexicans” (những người Mễ).

Đó là “sự màu mè” ngược với tôn giáo của quần chúng và dân nhập cư. Cũng chỉ là lạnh nhạt để đến với nhà thờ Tân giáo có hồ bơi, sân bóng rổ, có chiếu powerpoint, khá giả,... Đôi khi tôi muốn rằng những bài giảng thực sự nhạt nhẽo, và nặng tính chỉ trích. Cách đó không thể là giảng thuyết.

2. Nghi thức khai tâm
Nghi thức khai tâm cho người lớn (RCIA – Rite for Christian Initiation of Adults) phải được sáng tạo để mỗi người trở lại Công giáo có thể điều kỳ diệu. Điều đó đang là yếu tố tri thức của RCIA phân biệt người công giáo “loại B” như đã mô tả ở trên. Những người này có vẻ không hiểu mức độ nhiệt thành của những người trở lại. Những người hướng dẫn này làm căng thẳng phần “cảm giác” của Công giáo và không là phần “chính thống” của Công giáo đối với sự thất vọng của những người trở lại.

Tôi biết nhiều người đã có kinh nghiệm về RCIA, nhưng tôi cũng biết nhiều người đã phải bảo vệ đức tin Công giáo khi lãnh nhận RCIA. Tôi tán thành những người dạy RCIA. Tôi biết chúng ta cảm ơn họ! Hãy cố gắng làm công việc tốt lành đó.

3. Bị chính người Công giáo chế diễu và xa lánh
Điều này có vẻ lạ, nhưng một số người Công giáo vẫn nghi ngờ những người trở lại Công giáo. Có hai dạng. Dạng A là những người Công giáo gốc lại nghi ngờ người Tin Lành trở lại không được học hỏi đúng theo cách Công giáo. Nếu tân tòng đó cầu nguyện ứng khẩu, người Công giáo nói: “Chúng tôi không làm như vậy”. Nếu người đó trích dẫn Kinh Thánh, người Công giáo cũng “nhíu mày, nhăn mặt”.

Một số người Công giáo cũng cho rằng cần chế diễu quá khứ của tôi không là Công giáo, như thể là cách hiệu lực hóa tôi nay là một thành viên của họ vậy. Một số người Công giáo chỉ thích nghe các tân tòng nói về quá khứ của họ. Điều này khiến tân tòng xa cách.

Dạng B là những người Công giáo gốc ít thể hiện đặc tính của đức tin Công giáo. Họ coi các tân tòng sốt sắng như mối đe dọa. Các tân tòng này quan tâm giáo lý và chân lý. Điều này khiến chúng ta bị bế tắc!

4. Bị người ngoài Công giáo chế diễu và xa lánh
Gia đình và bạn bè cũng không hiểu. Thậm chí ngay cả khi họ cố hiểu thì họ cũng không hề đánh giá được sự thất vọng, sự học hỏi, và sự xét mình để trở thành người Công giáo. Một số tín đồ Anh giáo vẫn gọi tôi là “cha”, điều này khiến tôi không thoải mái. Một số người khác viết những điều tồi tệ về tôi. Tôi chưa bao giờ bị tấn công dữ dội như vậy.

Sự căng thẳng luôn tăng lên với cha mẹ và anh chị em với nhau. Tôi đã từng nghe nói về các tân tòng không được thừa kế tài sản vì họ theo Công giáo Rôma.

5. Lẫn lộn về định hướng
Thật khó chấp nhận rằng chức linh mục Anh giáo của tôi vô hiệu. Tôi muốn là linh mục lâu dài, nhưng tôi giải tội, xức dầu bệnh nhân, v.v... Tôi làm gì? Thiên Chúa làm gì? Tại sao Thiên Chúa để tôi cử hành bí tích với những người đang tổn thương nhiều? Tôi vẫn không biết cách “phân loại” các hành động này.

Tôi nghĩ những người sẽ là tân tòng sẽ phải đấu tranh với các ý nghĩ như vậy. Dù họ là giáo dân, họ vẫn thắc mắc về quá khứ khi còn làm nghề gì đó, v.v...

6. Khó khăn về tài chính
Nếu bạn là một giáo sĩ, bạn phải chịu mất số tiền hưu trí “béo bở”, các lợi ích y tế, quỹ riêng, và lương bổng. Tôi đã từng gặp khó khăn như vậy. Có thể bạn không được đào tạo để làm bất cứ điều gì khác. Tôi e rằng mọi người sẽ trao cho bạn 6 người để giảng cho họ hoặc hướng dẫn một nhóm học hỏi Kinh Thánh. Nhưng nếu họ gia nhập Công giáo thì họ sẽ bị mất một khoản tiền lớn. Gia đình họ sẽ bị giảm thu nhập, trong khi nhiều chi phí cần trang trải.

7. Xử lý chuyện hôn nhân, ly hôn, đồng tính, ngừa thai, phá thai
Một số người có hôn nhân bất thường, kể cả đồng tính, hoặc áp dụng biện pháp ngừa thai. Giám mục thật khó cho phép ly hôn và tái hôn. Thật khó khi nói về lối sống. Thật không dễ để nói về việc triệt sản nam.

Đối với một số người, họ phải xem lại việc phá thai 10 năm trước. Những loại này ghi sâu trong lòng và khiến chúng ta lúng túng. Những điều này có thể hiểu được và tôi nghĩ rằng những điều này nên cân nhắc cẩn trọng. Nếu bạn là tân tòng nhiệt thành, hãy cầu nguyện và tìm một linh mục mà xưng tội. Theo kinh nghiệm riêng, việc xưng tội giúp bạn an tâm hơn nhiều, đừng hoang mang và lo sợ. Tôi nghĩ những người khác cũng đồng ý như vậy.

8. Phụng vụ
Tôi nghĩ rằng không có gì gây tranh luận trong Công giáo nhiều bằng vấn đề phụng vụ. Đó là trung tâm điểm. Tôi thích phụng vụ rõ ràng, chặt chẽ.

Có một số phụng vụ tuyệt vời và có một số không tuyệt vời. Đôi khi, các tân tòng chưa thể hiểu hết. Rất khó cho nhiều người, nhất là những người từ một tôn giáo khác có nhiều nghi thức rườm rà. Tôi không hiểu rõ vấn đề này. Những gì tôi biết là một vấn đề.

9. Các linh mục
Các linh mục Công giáo không như các mục sư Tin Lành. Nói theo tương đối, linh mục Công giáo sống xa cách hơn so với mục sư Tin Lành, mặc dù đôi khi có lý do chính đáng. Tín đồ Tin Lành quen với hình ảnh một mục sư hay cười, nhớ tên người này hay người nọ, và thường gặp người khác để tạo mối liên kết. Điều này hiếm xảy ra trong Công giáo. Tôi buồn mà thú thật như vậy! Thiết nghĩ chúng ta cần có những buổi trao đổi và mạn đàm để cùng nhau đào sâu về đức tin.

Dĩ nhiên, tôi biết một số linh mục Công giáo vẫn đi thăm hỏi giáo dân, nhưng không thường xuyên, mức nối kết còn “mong manh”. Do đó vẫn là hiếm. Tôi vui khi biết có một số linh mục sẵn sàng giải tội bất cứ lúc nào và thường tới các bệnh viện để giúp đỡ về tâm linh. Như vậy thật tốt!

10. Ý kiến về Thần học
Thật khó nói: “Tôi sẽ phục vụ”. Thần học không còn là “điều tôi nghĩ”. Nó đòi hỏi sự quy phục của trí tuệ. Đồng thời, đó cũng là sự tự do của trí tuệ. Cũng thật khó mà tự nhủ: “Tôi hoàn toàn không hiểu Kho tàng của Công trạng, nhưng tôi sẽ quy phục lý do của Giáo hội”.
 
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ TaylorMarshall.com)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét