Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2019

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV T. N. / C của Lm Pet. Trần Bảo Ninh


 Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca. (Lc 4, 21-30)
 
Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu nói trong hội đường rằng: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe”. Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”

Và Người nói với họ: “Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: ‘Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình!’ Ðiều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông’”. Người nói tiếp: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật với các ngươi, đã có nhiều bà góa trong Israel thời Elia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Elia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà góa tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria”.

Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.


 Suy niệm

Chúa nhật thứ 4 trở về trong niềm vui của những ngày cuối năm âm lịch, như là lời nhắc cho mỗi người tín hữu, bước vào năm mới với ơn gọi của mình, với hoàn cảnh sống, hãy là những ngôn sứ đích thực của Thiên Chúa, của Tin Mừng cứu độ.
 
“Quả thật, Ta bảo các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình”. Quả là một lời than xem ra phũ phàng và xót xa cho ơn gọi sứ giả của Tin Mừng cứu độ. Sau những ngày lên đường đến với muôn dân, Đức Giêsu trở về quê quán, thăm hỏi gia đình, bạn hữu và mọi người, sau đó, Ngài cùng với họ vào hội đường, chung chia bàn tiệc thiêng liêng vào mỗi ngày Sabath. Nơi đó, Ngài được đọc lời Thiên Chúa qua bản văn của Ngôn sứ Isaia. Qua bản văn đó, Ngài nhìn ra sứ mạng của mình rõ nét hơn với sự hướng dẫn của Thánh Thần, Ngài phải lên đường, đến với muôn dân, đặc biệt là những người bất hạnh. Thế nhưng, khi Ngài gợi mở cho mọi người biết đó cũng là ơn gọi của họ, họ đã lên tiếng phản đối, bởi gốc gác của Ngài chỉ là con ông thợ mộc quèn trong làng nghèo thôi. Dầu vậy, chúng ta cũng tìm hiểu thêm về sứ mạng của Ngài, để từ đây, ơn gọi mỗi người rõ nét và trở nên sinh động hơn, dù có những lúc bị khinh miệt và chối từ.
 
Trong vai trò là một con người, Đức Giêsu từng ngày khám phá sứ mạng của mình là thực hiện chương trình Chúa Cha trong sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, ơn gọi đó được xác nhận từ biến cố Ngài chịu phép rửa của Gioan. Sứ mạng đó là đem ơn cứu độ cho nhân loại qua mọi thời và mọi nơi. Thế nhưng, chỉ vì gia đình thuộc tầng lớp nghèo đói trong xã hội, nên sứ điệp của Ngài bị chối từ, không có trọng lượng nào trong cộng đoàn, thậm chí bị khinh miệt chỉ vì cái nghèo. Họ nghĩ rằng muốn chuyển tải một sứ điệp nào, người nói phải là người có uy tín trong cộng đoàn, là người có gia thế trong xã hội, có địa vị trong hội đường nữa, mới có thể thuyết phục được người khác đón nhận sứ điệp của mình. Đức Giêsu đã gặp thất bại ngay từ những ngày đầu của sứ mạng đặc biệt. Thất bại đó không làm chùn bước Ngài, càng gặp chống đối, càng gặp thất bại, Đức Giêsu càng lên dùng nhiều phương cách khác nhau để mở đôi mắt của họ thấy được tình thương của Chúa Cha, mở đôi tai của họ để nghe được tiếng nói của Thánh Thần và mở trái tim của họ để cảm nghiệm được hơi ấm của tình trời. Phương cách cuối cùng Đức Giêsu đã thực hiện đó là đón nhận cái chết để diễn tả tình yêu vô vị lợi của Thiên Chúa dành cho con người.
 
Với hình ảnh một Thiên Chúa làm người, Đức Giêsu đã hiểu được tham vọng của con người. Dù được chọn là một dân riêng, được hướng dẫn, nuôi dưỡng qua bao thế hệ, nhưng họ chưa nhận ra được sự hiện diện của Thiên Chúa trong thế giới. Tương quan giữa Thiên Chúa và dân riêng của Ngài luôn là một tương quan Cha – Con với nhau. Thiên Chúa cúi xuống đón lấy con người từ hố sâu tội lỗi vươn lên, hơn thế nữa, Ngài đã đi vào trong lịch sử con người để hòa mình vào nhịp sống của con người, để cảm thông và chia sẻ, để song hành và yêu thương. Thế nhưng, thay vì được con người tin nhận và tôn thờ, Thiên Chúa đã bị con người khước từ, thậm chí đã đóng đinh chính người Con duy nhất của Người trên thập giá. Một ngôn sứ sẽ không được đón nhận nơi gia đình của các gia nhân.
 
Hiện trạng đó nay còn tiếp diễn trong thế giới này, Con Thiên Chúa vẫn bị khinh miệt, bị chê bỏ, bị loại trừ trong chính con người mang danh Ngài là Kitô hữu khi họ muốn tìm một thế lực thực dụng có thể đem đến cho họ địa vị, quyền lực và của cải vật chất, còn với Thiên Chúa, có thể chỉ là một nhu cầu, một phương tiện đáp ứng mọi cái lúc cần thiết. Thiên chúa hôm nay còn được ở lại trong mỗi gia đình nữa không hay chỉ là một vị khách bất đắc dĩ trong các gia đình, đặc biệt là gia đình Kitô giáo, vì Ngài luôn quấy rầy họ, làm phiền họ. Giữa các xứ đạo, người tín hữu còn thực sự là chọn Thiên Chúa làm lẽ sống cho mình, hay chỉ chọn công việc của Chúa để phục vụ, để mưu cầu lợi ích cho cá nhân và gia đình. Thiên Chúa còn được đón tiếp thực sự nơi mỗi xứ đạo như là người bạn, như là người anh, người chị hướng dẫn họ sống tốt ơn gọi làm người giữa đời, sống tốt ơn gọi sứ giả tin mừng trong hiện tại nữa không? Có những lúc vô tình, chúng ta đã loại trừ Con Thiên Chúa nơi cộng đoàn khi khinh miệt những đóng góp, những chia sẻ của những anh chị em giáo dân. Dù hoàn cảnh bản thân hay gia đình họ ra sao, nhưng họ muốn trái tim họ có chỗ dừng chân cho Thiên Chúa, vậy mà chúng ta đã đóng cánh cửa đó, ngăn cấm Thiên Chúa đến với tha nhân.


 
Cộng đoàn là mái ấm gia đình thứ hai của ơn gọi dâng hiến. Nơi đó hội tụ những con người tội lỗi, cá tính, để giúp nhau nên thánh và hoàn thiện ơn gọi làm người. Trong mái ấm đó, mỗi người được Thánh Thần hướng dẫn với những công việc khác nhau, những trách vụ khác nhau, và cả những hy sinh khác nhau, thế nhưng, mỗi thành viên đã thực sự đón nhận ơn gọi ngôn sứ của mỗi thành viên cộng đoàn cách chân thành, hay chỉ là sự ganh tị, hiềm khích và nhận chìm lẫn nhau, để tiến thân, để thống trị và để phân biệt đẳng cấp? Nếu một ngày nào đó, Đức Giêsu ghé thăm cộng đoàn, liệu rằng Ngài có lên tiếng: Tại sao các ngươi lại khinh bỉ Ta? Họ là anh chị em của Ta đó, chúng ta sẽ trả lời cho Ngài thế nào?
 
Lạy Chúa Giêsu, bước vào lịch sử nhân loại, Ngài đã bị khước từ, bị truy đuổi và xua đuổi, bởi con người chỉ muốn ngụp lặn trong tham vọng, trong tính ích kỷ và ganh tị, chưa mong bước vào thế giới của sự thật, công lý và tình thương. Xin Chúa giúp mỗi người luôn thấy được sự hữu hạn của mình, để đón nhận tha nhân.

 Xin giúp chúng con biết ý thức khi đón nhận tha nhân là đón nhận Thiên Chúa làm người. Chúa làm người để chúng con được làm con Thiên Chúa. 
Xin giúp mỗi người nhận ra được mầu nhiệm nhập thể của Con Thiên Chúa là để đưa chúng con ra khỏi bóng đen tội lỗi và sự chết, từ đó, Ngài sẽ dẫn chúng con vào quê hương đích thực của mỗi người là Nước Trời. Amen.
 
Lm Pet. Trần Bảo Ninh
Nguồn: http://gpbanmethuot.com/tin-mung-chua-nhat---le-trong/tin-mung-chua-nhat-iv-thuong-nien---nam-c-46415.html
Sưu tầm: P. Mai Tự Cường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét