Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2019

NĂM HỒNG ÂN CỦA CHÚA (Lc 4, 19) - Suy niệm Lời Chúa CN III TN / C 27-01-2019



Lời Chúa: Lc 1,1-4; 4,14-21

1 Thưa ngài Thêôphilô đáng kính, có nhiều người đã ra công biên soạn bản tường thuật những điều đã được thực hiện giữa chúng ta. Họ viết theo những điều mà các người đã được chứng kiến ngay từ đầu và đã phục vụ lời Chúa truyền lại cho chúng ta. 3 Tôi cũng vậy, sau khi đã cẩn thận tra cứu đầu đuôi mọi sự, thì thiết tưởng cũng nên tuần tự viết ra để kính tặng ngài, 4 mong ngài sẽ nhận thức được rằng giáo huấn ngài đã học hỏi thật là vững chắc.

14 Ðược quyền năng Thần Khí thúc đẩy, Ðức Giêsu trở về miền Galilê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận. 15 Người giảng dạy trong các hội đường của họ, và được mọi người tôn vinh. 16 Rồi Ðức Giêsu đến Nadarét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sabát, và đứng lên đọc Sách Thánh. 17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ Isaia. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: 18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19 công bố một năm hồng ân của Chúa. 20 Ðức Giêsu cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. 21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”.


Suy Niệm

Khi đã khá có tiếng tăm ở vùng Galilê,
Ðức Giêsu trở về Nadarét, nơi Ngài sinh trưởng.
Làm sao Ngài quên được mảnh đất làng quê đã ấp ủ mình,
nơi có bà con họ hàng, láng giềng, bè bạn.
Hơn nữa Ngài cũng không cắt đứt với tôn giáo của cha ông.
Ngài vẫn là một người Do Thái ngoan đạo,
quen lui tới hội đường cùng với dân làng vào ngày sa-bát,
để thờ phượng Thiên Chúa mà Ngài âu yếm gọi là Cha.
Chúng ta cần chiêm ngắm Ðức Giêsu đứng đọc Sách Thánh.
rồi ngồi xuống giải thích Lời Chúa cho mọi người.
Cử chỉ của Ngài thật trang trọng, đỉnh đạc,
khi nhận sách, mở sách, cũng như khi cuộn sách để trả lại.
Có một bầu khí cầu nguyện sâu lắng ở hội đường.
Mọi người đều chăm chú nghe lời Ngài giảng.

Ðoạn sách Ngài đọc hôm ấy là của ngôn sứ Isaia.
Isaia đã nói lên ơn gọi và sứ mạng của mình.
Ông được xức dầu để trở thành ngôn sứ
cho những người Do Thái mới thoát khỏi cảnh lưu đày.
Ông được sai đi để loan báo thời cùng khốn đã chấm dứt
và công bố khai mở một thời kỳ đầy ân sủng và tự do.
Ðức Giêsu đã bị đánh động bởi đoạn sách này.
Ngài thấy nó phản ánh chính ơn gọi và sứ mạng của mình.
Ðây là một hướng đi mà Ngài phải theo đuổi,
một chương trình hành động mà Ngài muốn hoàn thành.

Ðức Giêsu là người đầy tràn Thánh Thần cách đặc biệt.
Thánh Thần chi phối toàn bộ lời nói, việc làm của Ngài.
Ngài được sai đi đem Tin Mừng cho người nghèo,
nghèo tiền bạc, nghèo sức khỏe, nghèo tiếng nói.
Ngài được sai đến với những kẻ bị giam cầm
bởi nỗi lo sợ, bởi thành kiến, bởi ích kỷ tham lam.
Ngài cho người mù được sáng mắt và thấy trong niềm tin.
Ngài trả lại tự do cho cả người bị áp bức
lẫn người gây áp bức bóc lột.
Ngài mời gọi cả hai sống thanh thoát như Ngài,
sống như con của Cha và anh em của nhau.
Ngài khai mạc một Năm Thánh, Năm Hồng Ân cứu độ.



“Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”
Chúng ta phải có thể nói một câu tương tự như Ðức Giêsu.
Có nhiều đoạn Lời Chúa chẳng được ứng nghiệm bao giờ
vì thiếu sự cộng tác của bản thân tôi.
Con người hôm nay khao khát niềm vui, ánh sáng, tự do,
nhưng ít người chịu tin vào Ðức Kitô
chỉ vì đời tôi đầy sầu muộn, bóng tối và nô lệ.
Thậm chí có khi tôi lại là kẻ áp bức anh em,
kẻ bịt mắt và giam hãm tha nhân trong ngục tù.
Lời ngôn sứ Isaia đã được ứng nghiệm trong đời Ðức Giêsu.
Ước gì Lời Chúa cũng được ứng nghiệm trong đời tôi,
để ngày hôm nay của Chúa được kéo dài đến tận thế.
Ðại Năm Thánh 2000 đã kết thúc,
nhưng kết thúc là để tôi bắt đầu sống quảng đại
một thiên niên kỷ mới chan chứa hồng ân.



Cầu Nguyện

Lạy Chúa Thánh Thần,
Xin cho chúng con nhận ra sự hiện diện của Ngài
giữa lòng thế giới,
trong lòng mọi người.

Thế giới hôm nay còn nhiều điểm tối,
nhưng vẫn có những đóm sáng rực rỡ:
khi con người ngồi lại gần nhau
để giải quyết tranh chấp, tìm kiếm hòa bình;
khi cả thế giới lo chung một mối lo:
bảo vệ trái đất, ngăn chận sida,
tận diệt ma túy;
khi có những người nghèo
quan tâm đến những người nghèo hơn;
khi trẻ thơ và người già được chăm sóc;
khi hàng rào ngăn cách các nước được tháo gỡ;
khi không còn nạn kỳ thị chủng tộc, tôn giáo, màu da;
khi những tiến bộ của khoa học kỹ thuật
làm cho con người sống hạnh phúc;
khi mọi người nhận ra mình là anh em của nhau,
liên đới với nhau và chịu trách nhiệm về nhau,
sống trên cùng một hành tinh,
dưới mái nhà bầu trời.

Lạy Chúa Thánh Thần,
xin cho chúng con thấy Ngài
nơi nụ cười người ta trao cho nhau trên đường phố,
nơi những hy sinh vô vị lợi,
và cả nơi những thao thức của ai đó,
muốn xây dựng một thế giới huynh đệ hơn.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

Nguồn: http://conggiao.info/nam-hong-an-cua-chua-d-33477
Sưu tầm: P. Mai Tự Cường

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2019

HỌ HẾT RƯỢU RỒI! Suy niệm Lời Chúa CN II TN Năm C 20-01-2019




Khi ấy, có tiệc cưới tại Cana miền Galilê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Ðức Giêsu. Ðức Giêsu và các môn đệ cũng được mời tham dự. Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Ðức Giêsu nói với Người: “Họ hết rượu rồi.” Ðức Giêsu đáp: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và con? Giờ của con chưa đến.” Thân mẫu Người nói với gia nhân: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo.”

Ở đó có đặt sáu chum bằng đá dùng vào việc thanh tẩy theo thói tục người Do Thái, mỗi chum chứa được khoảng tám mươi hoặc một trăm hai mươi lít nước. Ðức Giêsu bảo họ: “Các anh đổ đầy nước vào chum đi!” Và họ đổ đầy tới miệng. Rồi Người nói với họ: “Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc.” Họ liền đem cho ông. Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hóa thành rượu (mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết), ông mới gọi tân lang lại và nói:“Ai ai cũng thết rượu ngon trước, và khi khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon cho đến mãi bây giờ.” Ðức Giêsu đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Cana miền Galilê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người.



Suy Niệm

Ðức Giêsu, Mẹ Ngài và các môn đệ
cùng có mặt trong một đám cưới ở làng quê Cana.
Ðám cưới là một cuộc vui kéo dài cả tuần.
Tiếc thay, tiệc nửa chừng thì hết rượu.
Ðức Giêsu đã làm dấu lạ đầu tiên trong Tin Mừng Gioan.
Ngài đã biến nước thành rượu.
Ngài trả lại bầu khí vui tươi cho đám cưới.

Tin Mừng Gioan hay kể lại những dấu lạ có ý nghĩa.
Những dấu lạ vén mở con người Ðức Giêsu.
Làm bánh hóa nhiều cho thấy Ðức Giêsu là Bánh thật.
Chữa người mù bẩm sinh cho thấy Ðức Giêsu là Ánh Sáng.
Hoàn sinh Ladarô cho thấy Ðức Giêsu là sự Sống Lại.
Dấu lạ ở tiệc cưới Cana cũng cho ta biết Ngài.
Thứ nước dùng cho nghi thức tẩy uế của Do Thái giáo,
Ðức Giêsu biến nó thành rượu ngon,
một lượng rượu khổng lồ vượt quá mức đòi hỏi.
Ngài biến nước của Cựu Ước thành rượu của Tân Ước.
Như thế Ngài đã mở ra một thời đại mới
thời đại thiên sai, chan chứa niềm vui cứu độ.
Ðức Giêsu cho thấy mình chính là Ðấng Mêsia.
Ngài đến để thiết lập một trật tự mới
dồi dào và phong phú, như rượu vừa nhiều vừa ngon.



Cựu Ước không làm con người mãn nguyện.
Con người vẫn khát khao và tìm kiếm hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc vẫn là cái gì bèo bọt, mong manh.
Ðức Giêsu đã dự tiệc cưới ở Cana.
Ngài muốn dự mọi bữa tiệc liên hoan của con người.
Ngài muốn chia sẻ và bảo vệ niềm vui bé nhỏ nơi họ.
Ðừng để Ðức Giêsu đứng ngoài hạnh phúc của bạn.
Ðừng coi Ngài là người ganh ghét với niềm vui bạn có.
Nếu bạn nghe lời Ngài, đổ nước đầy các chum rỗng,
bạn sẽ gặp được hạnh phúc vững bền.

Dấu lạ Cana chủ yếu cho ta thấy Ðức Giêsu là ai,
nhưng Ðức Maria cũng có một vai trò đáng kể.
Mẹ hiện diện trong tiệc cưới như thân mẫu Ðức Giêsu.
Mẹ thấy rõ sự lúng túng lo âu của chàng rể.
“Họ hết rượu rồi”: Mẹ chỉ nói với Con như vậy.
Câu nói của Mẹ ẩn chứa một lời nài xin kín đáo.
Mẹ mong Con làm một điều gì đó mà Mẹ không rõ.
“Người bảo gì, các anh hãy làm.”
Quả thật Ðức Giêsu có bảo và các gia nhân có làm,
nhờ đó dấu lạ Cana được thực hiện.
Qua sự đóng góp của Mẹ trong dấu lạ mở màn này,
đức tin của các môn đệ được củng cố và lớn lên.

Hôm nay Mẹ vẫn nói nhỏ với Chúa: Họ hết rượu rồi!
Niềm vui chợt tắt, tình yêu nhạt phai, gia đình tan vỡ...
Cần biết bao sự hiện diện của Chúa và Mẹ
trong mỗi gia đình, giữa lúc khó khăn bối rối.
“Người bảo gì, các con hãy làm”:
Ðó vẫn là lời Mẹ nhắn nhủ chúng ta hôm nay.



Cầu Nguyện

Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi Bêlem sinh Ðức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng Con trong đền thờ.
Mẹ tìm Con bị lạc và đi dự tiệc cưới ở Cana.
Mẹ đi thăm Ðức Giêsu khi Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận Núi Sọ.

Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ trong,
từ con người hay từ Thiên Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Ðức Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc sống.
Chẳng phải con đường nào cũng là thảm họa.
Có những con đường đầy máu và nước mắt.

Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt chia ly.

Xin giữ chúng con luôn đi trên Ðường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo đường khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp gỡ Thiên Chúa.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

Nguồn: http://conggiao.info/ho-het-ruou-roi-d-13241
Sưu tầm: P. Mai Tự Cường

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2019

THƠ XUÂN, CẢM TÁC...CỦA SR LUCIE THU HUYỀN, HỘI DÒNG SPC

MỘT SỐ BÀI THƠ XUÂN, BÀI CẢM TÁC, VÀ THƠ KHÁC
CỦA SOEUR LUCIE THU HUYỀN, SPC

***
(Xin tái đăng để tưởng niệm Sr. Lucie Thu Huyền, SPC, một thi sĩ công giáo, nhân lễ giỗ giáp 10 năm 20-01-2009 & 20-01-2019
***


Xuân hy vọng

Xuân hy vọng cho đời nuôi ước vọng

Xuân huy hoàng, tình trời đất giao thoa

Xuân yêu thương trên môi thắm lời ca

Xuân bất tận cho tình xuân miên viễn

Lạy Thiên Chúa là mùa xuân ẩn hiện

Chiếu rạng ngời trên khắp cõi sinh linh

Đem tin yêu cho nhân thế thanh bình

Người người hát khúc tình ca xuân mới

Chúa xuân về cho lòng thêm phơi phới

Người mẹ hiền tìm thấy lại con xa

Niềm an vui trên ánh mắt người cha

Tình anh em không bao giờ chia cách

Lạy Thiên Chúa là mùa xuân linh thánh

Cho hương xuân thêm rạng rỡ nụ cười

Vạn phúc lành tuôn đổ khắp nơi nơi

trong tình Chúa xuân xanh màu hy vọng.

(Sr. Lucie Thu Huyền – Xuân Đinh Hợi – 2007) 

—————————


XUÂN XA XỨ 

Mai vàng hé nụ bên hiên
Mình ta xa xứ bỗng nhiên chạnh lòng
Trời xuân hoa thắm sắc hồng
Mà sao nước mắt ngập lòng tha phương
Thắp dùm con một nén hương
Bia sầu huyệt lạnh vẫn thương ba hiền
Dõi hồn mơ cảnh đoàn viên
Còn thương bóng má bên hiên đợi chờ
Đời người sao mãi ước mơ
Mùa xuân, tết đến, con về hay không
Lòng má cứ mãi đợi trông
Nhìn ánh nắng mới ươm hồng xuân sang
Bóng cau che mát đường làng
Quê hương ta đó vô vàn nhớ thương
Dòng sông nước chảy vấn vương
Biết bao kỷ niệm miên trường khắc ghi
Dẫu thời gian vết chim di
Xuân đến rồi lại xuân đi vô thường
Xin đời cứ mãi yêu thương
Đón mùa xuân đến chút hương thanh bình.

(Sr. Lucie Thu Huyền – Xuân Đinh Hợi 2007

Trích Tuyển Tập Thơ ” Dấu yêu xưa”)

———————

HƯƠNG XUÂN

Đem tin vui cho lòng người dương thế

Mùa Xuân về trong thánh đường dâng lễ

Nguyện Chúa Xuân ban ân phúc cho đời

Xuân đến rồi lòng khao khát khôn vơi

Mơ điền viên, chiều Xuân mùa hạnh ngộ

Chúa Xuân ơi ! bao giờ đời hết khổ

Để tình Xuân rộng mở cả khung trời

Xuân lại về, cho tình mến lên khơi

Vầng trán mẹ không còn nhăn nheo nữa

Người con xa sau bao mùa cách trở

Bước phiêu bồng, hiện hữu giữa đêm Xuân

Niềm vui trào, mắt lệ thôi rưng rưng

Trong tình Chúa, Xuân vạn lần vĩnh cửu

Anh Xuân hồng ngập tràn trên muôn lối

Lạy Chúa Xuân từ ái và yêu đương

Xuân đến rồi ! Có giọt nắng nhẹ vương

Đàn em thơ đùa vui theo tiếng hát

Lạy Thiên Chúa ! Tình Ngài dâng bát ngát

Cho hương Xuân ! Bừng nở khắp mọi nhà.



(Sr. Lucie Thu Huyền - Xuân 2008)

——————————

ĐÓN XUÂN VỀ 

Nắng khoe màu bên vườn hoa nở rộ
Khói lam chiều bếp lửa ấm tình quê
Mùa xuân sang ai quay bước trở về
Đêm giao thừa linh thiêng lời mơ ước

Chúa Xuân ơi ! trao niềm vui ân phước
Cho nhân gian mùa thắm đẹp tình hồng
Cành lộc non đã trổ nhánh đơm bông
Người bên nhau xuân reo vang âm điệu

Lạy Thiên Chúa ! Xuân vạn lần kì diệu
Rộng tình người hương ngào ngạt tặng ban
Là bầu trời huy hoàng phủ trần gian
Cho hồn con bay vào nơi hoan lạc

Lạy Thiên Chúa xuân về tung cánh hạc
Nối bến bờ thương yêu sẽ lên ngôi
Mà tình xuân nôn nao đến bên rồi
Mầm vui nẩy lớp lớp ngàn hoa cỏ

Xin Chúa Xuân cho cung đàn mở ngỏ
Nhạc hương kinh ngây ngất đón xuân về
Tình Chúa thương chín mọng trái đê mê
Xuân vĩnh phúc, xuân an hòa ngự trị.

Lucie Thu Huyền
(Tết Kỷ Sửu 2009)

—————————————

Tình mến Mùa Xuân

Mùa Đông lạnh giá rồi cũng qua đi để cây xanh lá, nụ xanh mầm, ngàn ngàn đóa hoa khoe màu trong ánh nắng ấm áp của bình minh. Xuân đã về đem yêu thương đến cho người người khắp chốn vì lý tưởng, vì công danh, vì sự nghiệp, bao người đi xa lại trở về với gia đình, ngay cả đến kẻ tha hương nơi phương trời viễn xứ cũng chạnh lòng để hồn mình quay về bên mái ấm, làng xưa.

Ơn cứu độ Đức Giêsu trao ban cho con người, chính là niềm ước mong cho con người được sum hợp, được đoàn tụ, được hạnh phúc yên vui trong gia đình. Đức Giêsu mong muốn con người sống hiệp nhất trong tình yêu của những người con cùng một Cha là Thiên Chúa duy nhất.

“Một ngày đời con có Chúa, Mùa Xuân mãi mãi không phai tàn “.

Mẹ ơi! Chiều cuối năm, con không trở về bên mẹ trong đêm giao mùa của trời đất, con không trở về để bàn thờ Ba thiếu nén hương lòng của tình mến con trao cho Ba, nhưng dù ở đâu, tha phương nơi nào, trong môi trường hoàn cảnh cuộc sống nào, lòng con vẫn gởi về cho mẹ kính yêu, cho hương hồn Ba nơi chín suối lòng hiếu thảo của con. Ân tình của Ba như núi ngàn cao vút, vòng tay mẹ vẫn dạt dào như sóng vỗ đại dương. Mùa Xuân mãi có ở trong con, khi con sống bằng tình yêu của Đức Giêsu đã dạy, biết trao ban cho tha nhân bằng ánh mắt yêu thương, bằng nụ cười nồng ấm khi con gặp gỡ họ, và như thế, tình mến con trao dâng cũng sẽ là Mùa Xuân không bao giờ tàn phai, nhưng vững bền mãi theo năm tháng thời gian. 

(Sr. Lucie Thu Huyền – Xuân 2008)

——————————————–

TÔI NGỦ VỚI MẶT TRỜI


Tôi sẽ ngủ với mặt trời

Trong triều ánh sáng rạng ngời Giêsu

Hỡi người yên giấc thiên thu

Chiều nay hương khói mịt mù không gian

Nghĩa trang còn vệt nắng vàng

Đôi miền sinh- tử kết tràng hương kinh

Đất lạnh mơ bóng Phục Sinh

Bia đá huyệt mộ lặng thinh một đời

Tôi sẽ ngủ với mặt trời

Tình Chúa nhân ái cao vời ngàn năm

Chiều nghĩa trang tiếng thì thầm

Linh hồn đã khuất ươm mầm tin yêu

Đức tin người ! Lễ toàn thiêu

Cuộc trần cát bụi phong nhiêu bão đời

Tôi sẽ ngủ với mặt trời

Trở về bên Chúa một đời nghỉ yên

Chúa là hạnh phúc vô biên

Mặt trời công chính soi miền trần gian

Hoàng hôn xuống đêm dần tàn

Đất trời hạnh ngộ vô vàn yêu thương

Mặt trời tỏa ánh miên trường

Sự sống không mất thiên đường muôn thu



(CHÚA NHẬT XXXI TN – LỄ CÁC ĐẲNG – CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI

Sr. Lucie Thu Huyền - Ngày 02-11-2008)


GPKONTUM (17.01.2012) KONTUM


----------------------- 
Trích Nguồn: http://www.nhomai.vn/forum/showthread.php?t=16750
Sưu tầm: P. Mai Tự Cường

TƯỞNG NIỆM SOEUR LUCIE HUỲNH THỊ THU HUYỀN, THI SĨ CÔNG GIÁO, HỘI DÒNG THÁNH PHAO LÔ THÀNH CHARTRES (SPC)

Kỷ niệm ngày giỗ giáp 10 năm Sr Lucie an nghỉ trong Chúa 20-01-2009 & 20-01-2019
Nguyện xin Chúa thương ban cho Sr. Lucie được nghỉ yên muôn đời và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên Sr. Lucie!

Kon Tum, Chúa Nhật II Thường Niên C 20-01-2019
Phêrô Mai Tự Cường